“Ngày hôm qua đã là quá khứ, ngày mai còn chưa tới, chỉ có hôm nay là đáng kể thôi. Ngày hôm nay là hiện tại.” Đó là điều mà những con người ngày nay vẫn thường nói với nhau về cuộc sống, về tình yêu. Đó cũng là những lời mà Arthur đã nói với Lauren khi cô hỏi anh vì sao anh lại đối tốt với cô, lại vì cô mà hy sinh, vì cô mà hao tâm đến vậy. Và có lẽ đó cũng chính là quan niệm về cuộc sống mà nhà văn nổi tiếng Marc Levy đã tìm ra được và muốn truyền đạt lại cho người đọc qua tác phẩm đầu tay của ông “Nếu em không phải một giấc mơ”.

Về tác phẩm “Nếu em không phải một giấc mơ”
“Nếu em không phải một giấc mơ” là tác phẩm đầu tay của nhà văn người Pháp Marc Levy, một nhà văn của dòng tiểu thuyết tâm lý tình cảm nổi tiếng thế giới, được ông sáng tác vào năm 1999 dành tặng cho đứa con trai của mình. Tác phẩm về sau trở nên vô cùng nổi tiếng và cốt truyện đã được sử dụng để làm kịch bản cho bộ phim nổi tiếng “Just Like Heaven” của hãng phim Dreamworks.

Tóm tắt nội dung “Nếu em không phải một giấc mơ”
“Nếu em không phải một giấc mơ” là một câu chuyện tình cảm kỳ lạ mà vô cùng đẹp đẽ giữa chàng kiến trúc sư tài năng Arthur và cô bác sĩ nội trú trẻ tuổi Lauren. Câu chuyện tình này kỳ lạ ở chỗ Lauren, vào thời điểm cô bước vào cuộc đời của Arthur, đang là một linh hồn vất vưởng do thể xác cô rơi vào tình trạng hôn mê sâu sau một vụ tai nạn thảm khốc do mất lái. Sau một thời gian dài làm một linh hồn vất vưởng khắp nơi không ai nhìn thấy thì đột ngột một ngày Arthur tìm thấy cô trong tủ quần áo ở căn hộ anh đang thuê và cũng chính là căn hộ mà cô từng ở trước khi xảy ra vụ tai nạn. Sau khi nghe câu chuyện của Lauren, Arthur quyết định gác lại mọi việc khác, tìm cách giúp cô tỉnh lại. Qua thời gian, sự đồng điệu của hai tâm hồn đã rất tự nhiên khiến họ có tình cảm với nhau và trở nên gắn bó với nhau. Tuy nhiên, tình cảm của họ bị ngăn cách khi mẹ của Lauren, sau một thời gian dài từ chối yêu cầu của bác sĩ về việc để cô ra đi êm ả và quyết tâm kiên trì chờ con gái tỉnh lại, đã quyết định đồng ý rút ống thở của cô. Arthur khi biết chuyện này đã cố gắng đánh cắp thể xác cô từ bệnh viện và giấu đi trong thời gian tiếp tục tìm cách cứu chữa cho cô. Không lâu sau, việc anh làm đã bị phát hiện và anh buộc phải trả Lauren lại cho bệnh viện nhưng vẫn nhất quyết không bỏ cuộc. Vào một ngày, linh hồn của Lauren, ngày thường vẫn ở bên cạnh anh, bỗng nhiên biến mất. Việc mất cô đã khiến cho anh suy sụp và cắt đứt liên lạc với bên ngoài suốt một tuần. Đến khi quay trở lại, anh được biết Lauren thực chất đã tỉnh lại như một phép màu. Anh đã ngay lập tức đến bệnh viện để gặp cô nhưng cô lại không hề nhận ra anh. Dù vậy, anh vẫn tin, một ngày nào đó cô sẽ nhớ ra anh và nhớ ra những kỷ niệm mà họ đã có bên nhau.

Ý nghĩa của tác phẩm “Nếu em không phải một giấc mơ”
Câu chuyện tình người duyên ma này nghe có vẻ huyễn hoặc, buồn cười, thế nhưng, dưới ngòi bút của Marc Levy, câu chuyện viễn tưởng này lại trở nên vô cùng chân thực bởi những cảm xúc thực mà nó mang lại. Nó thực ở cái cách Arthur tìm thấy Lauren trong tủ quần áo của mình, thực ở cái cách Lauren hạnh phúc ở điên khi nhận ra có người có thể nhìn thấy mình, có thể nói chuyện với mình, có thể chạm vào mình sau một thời gian dài là một linh hồn lạc lõng, cô độc. Nó thực ở cái cách Arthur hy sinh thời gian và công việc của mình, miệt mài tìm cách đưa Lauren trở lại, thực ở niềm hạnh phúc hai người có được khi ở bên nhau, và nó cũng thực ở nỗi đau đớn khi một ngày Authur mở mắt ra và thấy linh hồn Lauren đã không còn ở đó và anh tưởng rằng đã mất cô mãi mãi.

Với văn phong đậm chất Pháp, nhẹ nhàng, uyển chuyển mà nhẹ nhàng, Marc Levy đã vẽ nên một câu chuyện tình đẹp nên thơ nhưng cũng thật buồn. Nó đẹp đến tách ra khỏi hiện thực về tình yêu hiện đại, thứ tình yêu đã mất đi vẻ trong sáng ban đầu của nó, nhuốm đậm tính vị kỷ, đậm những toan tính thực dụng. Câu chuyện tình ấy nằm ở một góc khác của tình yêu khi hai người không đến với nhau vì vật chất mà là vì sự đồng điệu trong tâm hồn, khi cả hai trái tim cô đơn hòa chung một nhịp đập. Tình yêu ấy trong thế giới này vốn dĩ rất đẹp, đẹp đến mong manh, đến nỗi hai người yêu nhau không cần biết quá khứ là như nào và tương lai là ra sao, họ chỉ biết hiện tại học yêu nhau, được ở bên nhau và quý trọng từng phút giây bên nhau ấy, vậy là đủ. Ở nơi thứ tình yêu đó tồn tại, không còn những lợi dụng, không còn tính toán, không còn thứ gọi là tiêu chuẩn, và cũng chả còn lừa dối, chỉ có tình yêu, yêu đến mãnh liệt và yêu hết mình, thứ tình yêu mà con người ngày nay còn thiếu trong cuộc đời.
Thêm đánh giá